Suy niệm Tin mừng, chúa nhật XVI năm B (Mc 6, 30-34)
Người Việt Nam với truyền thống hiếu học, người thầy bao giờ cũng được tôn trọng, vì vậy mà chúng ta thường nói:”Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” hay “tôn sư trọng đạo”. Trong thứ tự ưu tiên, người ta đặt để vị trí quan trọng cho người thầy:”Quân Sư Phụ”. Vì vậy, những người thầy bao giờ cũng tận tình dạy dỗ và mong những học trò trở thành những người có đủ: Tài-Đức, phục vụ cho đời. Cảm nhận này cũng có thể thấy trong tâm trạng của người thầy vĩ đại nhất là Đức Giêsu Kitô.
Sau một thời gian chuẩn bị, các môn đệ được sai đi thực tập công việc Tông Đồ. Có thể nói đây là một giai đọan mới trong hành trình rao giảng Tin Mừng của các Ngài. Thành công hay thất bại? Người ta đón nhận ơn cứu độ hay thờ ơ? Tất cả như là những nỗi niềm sâu kín mà hôm nay khi về bên Thầy Giêsu họ phấn chấn và òa vỡ trong những nụ cười và nước mắt. Thánh Marcô ghi nhận rằng:”Các Tông Đồ tụ họp lại bên Đức Giêsu, và tin lại cho Ngài tất cả những gì họ đã làm và đã dạy”(Mc 6,30). Đối với những người khác, khi có được những sự thành công ở đời, họ thường khao nhau một chầu nhậu để tưởng thưởng. Còn Chúa Giêsu, trước niềm vui dạt dào như sóng nghìn trùng vỗ, của các học trò thân yêu, Ngài dạy họ:”Cả các ngươi nữa cũng hãy đi riêng ra, vào chỗ nào hiu quạnh, mà nghỉ ngơi đôi chút”(Mc 6, 31).
Cũng trong một hòan cảnh tương tự như thế, trong khi các môn đệ như có vẻ tự hào về những việc mà họ làm được: như trừ quỷ, làm một vài phép lạ…thì Chúa Giêsu, Ngài tìm vào nơi hoang vắng để cầu nguyện:”Lạy Cha là Chúa tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, mà lại mặc khải cho những người bé mọn”( Mt 11,25). Đối với Đức Giêsu, thành công trước mặt thế gian chưa chắc gì là mua được hạnh phúc Nước Trời. Điều quan trọng là tìm được thánh ý của Chúa và đem ra thi hành trong đời sống của mình. Muốn thi hành đúng theo ý Chúa thì cần tâm sự với Chúa trong những nơi thanh vắng. Để tìm gặp Ngài, như đám đông dân chúng đi theo Chúa, họ đón Chúa mỗi lần Ngài rời đi nơi khác. Trước sự nhiệt thành của dân chúng, Chúa Giêsu động lòng thương xót họ, vì họ bơ vơ không người chăn dắt. Ở nơi Chúa Giêsu, một sự hòa hợp rất rõ ràng giữa đời sống tự nhiên và đời sống ân sủng. Giữa những bận rộn và vất vả, của công việc tiếp đón khách hành hương, Chúa Giêsu vẫn luôn có những giờ cầu nguyện cùng Thiên Chúa Cha. Những giờ Ngài trầm mình trong nguồn suối thánh ân mà Chúa Thánh Linh dẫn đưa Ngài.
Mỗi người trong cuộc đời nhân thế, ai cũng có những công việc, những bận rộn vì kế mưu sinh. Lắm lúc chúng ta chọn ưu tiên cho những họat động mang hình thức bên ngòai, còn đời sống tâm linh lắm khi bị xem nhẹ, có khi bị quên lãng. Thành công trong công việc, chúc mừng nhau trong những lúc tọai nguyện cũng xin đừng quên Đấng ban cho ta có được tất cả không ai khác ngòai người Cha trên trời đầy quan phòng và yêu thương. Mỗi ngày dù thời khóa biểu đã kín chỗ thì xin đừng quên dành cho Đức Kitô một chỗ, dù nhỏ nhoi trong hai mươi bốn giờ trôi qua.
Lm Giacôbê Tạ Chúc